Thuật lừa để thắng tranh biện/Thuật lừa 38

Tủ sách mở Wikibooks

Nói những thứ phổ biến mơ hồ

Thật khó để chứng minh người khác sai khi họ không thể bị phát hiện. Vì vậy, thay vì tập trung vào những cái cụ thể, kẻ thao túng sẽ nói bằng những thuật ngữ mơ hồ nhất mà họ có thể dễ dàng thoát tội. Ngụy biện này thường phổ biến nơi giới chính trị gia. Chẳng hạn, "Hãy quên những lời của những kẻ thuộc phái tự do nhu nhược đi. Đã đến lúc phải cứng rắn: cứng rắn đối với những kẻ tội phạm, cứng rắn đối với những kẻ khủng bố, và cứng rắn với những kẻ nào coi thường đất nước chúng ta". Họ sẽ đảm bảo họ không sử dụng những từ cụ thể vốn có thể khiến người ta đặt vấn để về những gì họ đang làm (chẳng hạn như chính xác thì anh đang nói ta phải cứng rắn với ai, và chính xác thì anh đang có ý đồ làm gì với những người đó khi anh nói ta phải “cứng rắn” với họ. Tra tấn có được không? Lăng nhục thì sao? Hay cầm tù vô thời hạn mà không đưa ra bất kỳ cáo buộc chính thức nào bằng văn bản cho họ? Hay đưa họ vào những phòng giam chật chội không có đến cả bồn vệ sinh trong nhiều ngày vào một lúc nào đó? Còn ám sát thì sao?).

Khi người ta dùng chiến lược này chống lại bạn, hãy yêu cầu họ đưa ra cho bạn những ví dụ cụ thể cho điều họ muốn nói. Hãy yêu cầu họ đưa ra định nghĩa cho những từ then chốt. Rồi sau đó hãy buộc họ chỉ ra cách các định nghĩa của họ được áp dụng như thế nào vào những trường hợp cụ thể đó. Nói khác đi, đừng cho phép họ thoát được với những cái phổ biến mơ hồ.