Thuật lừa để thắng tranh biện/Thuật lừa 33

Tủ sách mở Wikibooks

Viết lại câu chuyện theo cách của mình

Những hành động và những thói đạo đức giả tồi tệ nhất có thể sẽ biến mất khỏi các mô tả lịch sử (hoặc bị làm cho có vẻ không đáng kể gì) trong khi những sự tưởng tượng và hư cấu có thể được tạo ra cho giống như những sự kiện không thể chối cãi. Đây là điều đã diễn ra trong cái đôi khi được gọi là "lịch sử yêu nước". Việc viết sử dưới một hình thức bị bóp méo đã được biện minh bởi tình yêu đất nước và thường được biện hộ bằng sự cáo buộc là mang tính tiêu cực ("Cậu lúc nào cũng muốn tập trung vào điều không đúng về phía chúng ta! Thế còn điều đúng thì sao?"). Sự thật là ký ức con người liên tục hoạt động để tái mô tả những sự kiện của quá khứ theo một cách sao cho miễn tội cho nó và kết án những kẻ gièm pha. Lịch sử thường mang tính bắt chước, nhất là trong các bài viết trong các sách giáo khoa ở trường. Vì thế, khi kể một câu chuyện về quá khứ, kẻ thao túng cảm thấy mình được tự do bóp méo quá khứ theo bất kỳ cách nào mà họ tin họ có thể thoát tội. Như mọi khi, kẻ thao túng lão luyện sẽ có sẵn những cái cớ (để biện minh cho mình).