Bước tới nội dung

LaTeX/Cấu trúc Tài liệu

Tủ sách mở Wikibooks
(Đổi hướng từ LaTeX/Cấu trúc tài liệu)
Trước: Cơ bản Mục lục Tiếp theo: Định dạng Văn bản


LaTeX

Bắt đầu
  1. Giới thiệu
  2. Cài đặt
  3. Cài đặt các gói mở rộng
  4. Cơ bản
  5. Cách nhận sự trợ giúp

Các yếu tố chung

  1. Cấu trúc Tài liệu
  2. Định dạng Văn bản
  3. Định dạng Đoạn văn
  4. Màu sắc
  5. Phông chữ
  6. Cấu trúc Danh sách
  7. Ký tự Đặc biệt
  8. Quốc tế hóa
  9. Rotations
  10. Tables
  11. Title creation
  12. Page Layout
  13. Customizing Page Headers and Footers‎
  14. Importing Graphics
  15. Floats, Figures and Captions
  16. Footnotes and Margin Notes
  17. Hyperlinks
  18. Labels and Cross-referencing
  19. Initials

Cơ chế

  1. Errors and Warnings
  2. Lengths
  3. Counters
  4. Boxes
  5. Rules and Struts

Văn bản Kỹ thuật

  1. Mathematics
  2. Advanced Mathematics
  3. Theorems
  4. Chemical Graphics
  5. Algorithms
  6. Source Code Listings
  7. Linguistics

Trang Đặc biệt

  1. Indexing
  2. Glossary
  3. Bibliography Management
  4. More Bibliographies

Tài liệu Đặc biệt

  1. Scientific Reports (Bachelor Report, Master Thesis, Dissertation)
  2. Letters
  3. Presentations
  4. Teacher's Corner
  5. Curriculum Vitae
  6. Academic Journals (MLA, APA, etc.)

Tạo Đồ họa

  1. Introducing Procedural Graphics
  2. MetaPost
  3. Picture
  4. PGF/TikZ
  5. PSTricks
  6. Xy-pic
  7. Creating 3D graphics

Lập trình

  1. Macros
  2. Plain TeX
  3. Creating Packages
  4. Creating Package Documentation
  5. Themes

Linh tinh

  1. Modular Documents
  2. Collaborative Writing of LaTeX Documents
  3. Export To Other Formats

Trợ giúp và Đề xuất

  1. FAQ
  2. Tips and Tricks

Phụ lục

  1. Tác giả
  2. Liên kết
  3. Tham khảo Gói
  4. Tài liệu mẫu LaTeX
  5. Chỉ mục
  6. Bảng thuật ngữ lệnh

edit this boxedit the TOC

Điểm quan trọng của việc viết một văn bản là truyền đạt ý tưởng, thông tin hoặc kiến thức cho người đọc. Người đọc sẽ hiểu văn bản tốt hơn nếu những ý tưởng này được cấu trúc tốt, và sẽ thấy và cảm nhận cấu trúc này tốt hơn nhiều nếu hình thức đánh máy phản ánh cấu trúc logic và ngữ nghĩa của nội dung.

Cho trước cấu trúc logic và ngữ nghĩa của văn bản, LaTeX có được dạng đánh máy của văn bản theo các “quy tắc” được đưa ra trong tập tin lớp tài liệu và trong các tập tin phong cách khác nhau. LaTeX cho phép người dùng cấu trúc tài liệu với nhiều cấu trúc phân cấp đa dạng, bao gồm các chương, phần (mục), tiểu mục và đoạn văn.

Cấu trúc toàn cục

[sửa]

Khi xử lý một tập tin đầu vào, LaTeX mong muốn tập tin này tuân theo một cấu trúc nhất định. Do đó, mọi tập tin đầu vào phải chứa các lệnh sau:

\documentclass{...}

\begin{document}
...
\end{document}

Khu vực giữa \documentclass{...}\begin{document} được gọi là phần mở đầu (preamble). Nó thường chứa các lệnh ảnh hưởng đến toàn bộ tài liệu.

Sau phần mở đầu, văn bản tài liệu được đặt giữa hai lệnh xác định phần đầu và phần cuối của tài liệu trên thực tế:

\begin{document}
... phần nội dung tài liệu
\end{document}

Nội dung tài liệu sẽ được đặt ở vị trí ... phần nội dung tài liệu trong ví dụ trên. Lý do đánh dấu phần đầu văn bản là vì LaTeX cho phép chèn các thông số kỹ thuật thiết lập bổ sung trước nó (nơi có dòng trống trong ví dụ trên: chúng ta sẽ sớm sử dụng phần này). Lý do đánh dấu ở cuối văn bản là để cung cấp một vị trí cho LaTeX được lập trình để tự động thực hiện các công việc bổ sung ở cuối tài liệu, chẳng hạn như tạo chỉ mục.

Một tác dụng phụ hữu ích của việc đánh dấu phần cuối tài liệu là bạn có thể lưu trữ nhận xét hoặc văn bản tạm thời bên dưới \end{document} vì LaTeX sẽ không bao giờ biên dịch phần này:

\end{document}
... phần nội dung lưu trữ

Phần mở đầu

[sửa]

Các lớp tài liệu

[sửa]

Khi xử lý tập tin đầu vào, LaTeX cần biết tiêu chuẩn bố cục nào sẽ được sử dụng. Các tiêu chuẩn về bố cục được chứa trong 'tập tin lớp' có phần mở rộng là .cls.

\documentclass[options]{class}

Tham số class cho lệnh \documentclass chỉ định tệp .cls sẽ sử dụng trong tài liệu. Lời khuyên là bạn nên đặt tuyên bố (declaration) này ngay từ đầu. Bản phân phối LaTeX cung cấp các lớp bổ sung cho các bố cục khác, bao gồm các chữ cái và trang trình bày. Bạn cũng có thể tạo một lớp riêng, giống như các lớp do các nhà xuất bản tạp chí thường tạo sẵn. Họ chỉ cung cấp cho bạn các tập tin lớp riêng này để cho LaTeX biết cách định dạng nội dung. Tham số options dùng để tùy chỉnh hành vi của lớp tài liệu. Các tùy chọn này phải được phân tách bằng dấu phẩy.

Ví dụ: một tập tin đầu vào cho tài liệu LaTeX có thể bắt đầu bằng dòng mã sau:

\documentclass[11pt,twoside,a4paper]{article}

trong đó hướng dẫn LaTeX sắp chữ tài liệu dưới dạng một bài viết với cỡ chữ cơ bản là 11pt và tạo bố cục phù hợp để in hai mặt trên giấy A4.

Dưới đây là một số lớp tài liệu có thể được sử dụng với LaTeX:

Document Classes
article Đối với các bài báo trên tạp chí khoa học, bài thuyết trình, báo cáo ngắn, tài liệu chương trình, thư mời, ...
IEEEtran Đối với các bài viết có định dạng IEEE Transactions.
proc Một lớp dành cho các kỷ yếu (proceedings) dựa trên lớp bài báo.
minimal Kích thước nhỏ với đặt kích thước trang và phông chữ cơ sở. Lớp này chủ yếu được sử dụng cho mục đích gỡ lỗi.
report Đối với báo cáo dài gồm nhiều chương, sách nhỏ, luận án, ...
book Dành cho sách.
slides Đối với các slide. Lớp sử dụng các chữ cái sans serif lớn.
memoir Dùng để thay đổi hợp lý đầu ra của tài liệu. Nó dựa trên lớp book, nhưng bạn có thể tạo bất kỳ loại tài liệu nào khi dùng lớp này, xem [1]
letter Để viết thư.
beamer Để viết bài thuyết trình (xem LaTeX/Thuyết trình).

Đây là một danh sách đầy đủ các lớp tài liệu.

Các lớp tài liệu chung đi kèm với LaTeX cung cấp một số bố cục linh hoạt, đó là lý do tại sao chúng có nhiều tùy chọn chung. Các lớp không chung (do các khoa của trường đại học hoặc nhà xuất bản cung cấp) có thể có các tùy chọn khác với các tùy chọn được hiển thị bên dưới hoặc không có tùy chọn nào cả. Thông thường, các lớp của bên thứ ba đi kèm với tài liệu của riêng họ. Các tùy chọn phổ biến nhất cho các lớp tài liệu chung được liệt kê trong bảng sau:

Các tùy chọn Lớp Tài liệu
10pt, 11pt, 12pt Thiết lập kích thước phông chữ chính trong tài liệu. Nếu không có tùy chọn nào được chỉ định, kích thước mặc định là 10pt.
a4paper, letterpaper,... Xác định khổ giấy. Kích thước mặc định là giấy viết thư; Tuy nhiên, nhiều bản phân phối TeX ở châu Âu hiện được đặt sẵn cho A4, không phải Letter và điều này cũng đúng với tất cả các bản phân phối pdfLaTeX. Ngoài ra, a5paper, b5paper, executivepaperlegalpaper có thể được đặc tả.
fleqn Bộ sắp chữ hiển thị các công thức được căn trái thay vì căn giữa.
leqno Đặt số thứ tự của công thức ở phía bên trái thay vì bên phải.
titlepage, notitlepage Chỉ định xem có nên bắt đầu một trang mới sau tiêu đề tài liệu hay không. Lớp bài viết không bắt đầu một trang mới theo mặc định, trong khi đối với báo cáo và sách thì có.
twocolumn Hướng dẫn LaTeX sắp chữ tài liệu thành hai cột thay vì một.
twoside, oneside

Chỉ định nên tạo tập tin đầu ra hai mặt hay một mặt giấy. Các lớp articlereport là một mặt và lớp book là hai mặt theo mặc định. Lưu ý rằng tùy chọn này chỉ liên quan đến phong cách của tài liệu. Tùy chọn twoside không cho máy in biết thực sự bạn sẽ tạo ra bản in hai mặt.

landscape Thay đổi bố cục của tài liệu in ở chế độ nằm ngang.
openright, openany

Tạo các chương chỉ bắt đầu ở các trang bên phải hoặc trên trang tiếp theo có sẵn. Chức năng này không hoạt động với lớp article vì không chứa định nghĩa về chương. Theo mặc định, lớp report bắt đầu các chương ở trang tiếp theo có sẵn và lớp book bắt đầu các chương ở các trang bên phải.

draft, final final là mặc định. draft cho phép LaTeX hiển thị các vấn đề về dấu gạch nối và canh chỉnh văn bản bằng một hình vuông nhỏ ở lề bên phải. Nó cũng ngăn chặn thêm các hình ảnh và chỉ hiển thị một khung thường xuất hiện.

Ví dụ: nếu bạn muốn báo cáo ở loại 12pt trên A4, nhưng được in một mặt ở chế độ nháp, bạn phải sử dụng:

\documentclass[12pt,a4paper,oneside,draft]{report}

Gói

[sửa]

Trong khi viết tài liệu, bạn có thể sẽ thấy rằng có một số lĩnh vực mà LaTeX cơ bản không thể giải quyết được vấn đề. Nếu bạn muốn đưa đồ họa, văn bản màu hoặc mã nguồn từ tập tin vào tài liệu, bạn cần nâng cao khả năng của LaTeX. Những cải tiến như vậy được gọi là gói (package). Một số gói đi kèm với bản phân phối cơ sở LaTeX, trong khi những gói khác được cung cấp một cách riêng biệt. Các bản phân phối TeX hiện đại đi kèm với một số lượng lớn các gói được cài đặt sẵn. Lệnh sử dụng một gói khá đơn giản: \usepackage:

\usepackage[options]{package}


trong đó gói là tên của gói và tùy chọn là danh sách các từ khóa kích hoạt các tính năng đặc biệt trong gói. Ví dụ: để sử dụng gói color, cho phép bạn sắp chữ màu, bạn sẽ nhập:

\documentclass{report}
\usepackage{color}

\begin{document}
...
\end{document}

Bạn có thể chuyển một số tùy chọn cho một gói, mỗi tùy chọn được phân tách bằng dấu phẩy như sau:

\usepackage[option1,option2,option3]{''package_name''}

Môi trường document

[sửa]

Phần đầu

[sửa]

Ở phần đầu của đa số các tài liệu chứa thông tin về chính tài liệu đó, chẳng hạn như tiêu đề và ngày tháng, cũng như thông tin về tác giả, chẳng hạn như tên, địa chỉ, email, v.v. Tất cả thông tin này trong LaTeX được gọi chung là phần đầu (top matter). Mặc dù chưa bao giờ được chỉ định rõ ràng (do không có lệnh \topmatter), bạn có thể gặp thuật ngữ này ở tài liệu LaTeX.

Một ví dụ đơn giản:

\documentclass[11pt,a4paper]{report}

\begin{document}
\title{How to Structure a LaTeX Document}
\author{Andrew Roberts}
\date{December 2004}
\maketitle
\end{document}

Các lệnh \title, \author\date đều dễ hiểu, giúp bạn đặt tiêu đề, tên tác giả và ngày trong dấu ngoặc nhọn sau lệnh liên quan. Tiêu đề và tác giả thường là bắt buộc (ít nhất nếu bạn muốn LaTeX tự động viết tiêu đề); nếu bạn bỏ qua lệnh \date, LaTeX sẽ sử dụng ngày hôm nay theo mặc định. Phần đầu được kết thúc bằng lệnh \maketitle, lệnh này cho LaTeX biết rằng nó đã hoàn tất và có thể sắp chữ tiêu đề theo thông tin đã cung cấp và lớp (kiểu) đang sử dụng. Nếu bỏ qua \maketitle, tiêu đề sẽ không bao giờ được sắp chữ.

Sử dụng phương pháp này, bạn chỉ có thể tạo tiêu đề với bố cục cố định. Nếu muốn tự do tạo tiêu đề, hãy xem phần Tạo Tiêu đề. Tuy nhiên, nên nhớ rằng mục tiêu của LaTeX là để lại định dạng cho người thiết kế lớp tài liệu và nếu bạn muốn gửi tác phẩm của mình cho nhiều nhà xuất bản thì bạn nên tránh thiết kế tiêu đề tùy chỉnh.

Tóm tắt

[sửa]

Do đa số các tài liệu nghiên cứu đều có phần tóm tắt, nên có các lệnh được xác định trước để báo cho LaTeX biết phần nào của nội dung tạo nên phần tóm tắt. Điều này sẽ xuất hiện theo thứ tự logic, do đó, sau phần đầu, nhưng trước các phần nội dung chính. Lệnh này có sẵn cho các lớp tài liệu bài báobáo cáo, nhưng không có sẵn cho sách.

\documentclass{article}

\begin{document}

\begin{abstract}
Nội dung tóm tắt của bạn ở đây...
...
\end{abstract}
...
\end{document}

Theo mặc định, LaTeX sẽ sử dụng từ "Abstract" làm tiêu đề cho bản tóm tắt của bạn. Nếu bạn muốn thay đổi nó thành bất kỳ thứ gì khác, ví dụ: "Tóm tắt thực thi", thêm dòng sau trước khi bạn bắt đầu môi trường tóm tắt:

\renewcommand{\abstractname}{Executive Summary}

Lệnh chèn phần nội dung

[sửa]

Các lệnh để chèn phần nội dung khá trực quan. Tất nhiên, một số lệnh nhất định phù hợp với các lớp tài liệu khác nhau. Ví dụ: một cuốn sách có các chương nhưng một bài viết thì không. Dưới đây là một số lệnh cấu trúc có trong simple.tex.

\chapter{Giới thiệu}
Nội dung của phần...

\section{Cấu trúc}
Nội dung của phần...

\subsection{Phần đầu}
Nội dung của phần phụ (tiểu mục)...

\subsubsection{Thông tin bài viết}
Nội dung của phần phụ của phần phụ (tiểu mục)...

Lưu ý rằng bạn không cần chỉ định số thứ tự phần vì LaTeX sẽ giải quyết vấn đề đó. Ngoài ra, đối với các phần, bạn không cần sử dụng các lệnh \begin\end để chỉ ra nội dung nào thuộc về phần nào.

LaTeX cung cấp 7 mức độ sâu để xác định các phần (xem bảng bên dưới). Mỗi phần trong bảng này là một phần phụ của phần trên nó.

Command Mức Chú thích
\part{''một phần''} -1 không dùng ở thư từ
\chapter{''chương''} 0 chỉ dùng cho sách và báo cáo
\section{''phần''} 1 không dùng ở thư từ
\subsection{''phần phụ''} 2 không dùng ở thư từ
\subsubsection{''phần phụ của phần phụ''} 3 không dùng ở thư từ
\paragraph{''đoạn''} 4 không dùng ở thư từ
\subparagraph{''phân đoạn''} 5 không dùng ở thư từ

Tất cả các tiêu đề của các phần được tự động thêm vào mục lục (nếu bạn quyết định chèn một tiêu đề). Nhưng nếu bạn thực hiện các thay đổi kiểu thủ công cho tiêu đề, chẳng hạn như một tiêu đề rất dài hoặc một số ngắt dòng đặc biệt hoặc cách chơi phông chữ bất thường, điều này cũng sẽ xuất hiện trong Mục lục, điều mà bạn gần như chắc chắn không muốn. LaTeX cho phép cung cấp một phiên bản bổ sung tùy chọn của văn bản tiêu đề chỉ được sử dụng trong Mục lục và bất kỳ phần đầu đang chạy nào, nếu chúng có hiệu lực. Tiêu đề thay thế tùy chọn này nằm trong [dấu ngoặc vuông] trước dấu ngoặc nhọn:

\section[Tiêu đề rút ngọn]{Tiêu đề phần nội dung này rất là dài và cần rút gọn bớt khi hiển thị trong Mục lục}

Đánh số phần nội dung

[sửa]

LaTeX sẽ tự động đánh số các phần nội dung, vì vậy bạn đừng bận tâm đến việc đánh số, thay vào đó bạn chỉ cần chèn tiêu đề mong muốn vào giữa các dấu ngoặc nhọn. Các bộ phận đánh số La Mã (Phần I, Phần II, v.v.); các chương và các phần được đánh số thập phân giống như tài liệu này, và các phần phụ lục (chỉ là trường hợp đặc biệt của các chương và có cùng cấu trúc) được đánh số (A, B, C, v.v.).

Bạn có thể thay đổi độ sâu của việc đánh số phần, vì vậy có thể tắt nó một cách có chọn lọc. Theo mặc định, giá trị này được đặt thành 3. Nếu bạn chỉ muốn đánh số các phần, chương và mục, không phải tiểu mục hoặc tiểu mục, v.v., bạn có thể thay đổi giá trị của secnumdepth bộ đếm bằng cách sử dụng lệnh \setcounter, đưa ra mức độ sâu mong muốn. Ví dụ: nếu bạn muốn thay đổi nó thành "1":

\setcounter{secnumdepth}{1}

Một bộ đếm liên quan là tocdepth, chỉ định độ sâu của Mục lục. Nó có thể được thiết lập lại trong chính xác giống như secnumdepth. Ví dụ:

\setcounter{tocdepth}{3}

Để có tiêu đề phần không được đánh số không xuất hiện trong Mục lục, hãy làm thêm dấu hoa thị trước dấu ngoặc nhọn mở:

\subsection*{Introduction}

Tất cả các lệnh phân chia từ \part* đến \subparagraph* đều có phiên bản "dấu sao" này có thể được sử dụng vào những lúc đặc biệt cho tiêu đề không được đánh số khi cài đặt secnumdepth thường có nghĩa là nó sẽ được đánh số.

Nếu bạn vẫn muốn phần không đánh số nằm trong Mục lục, hãy sử dụng gói unnumberedtotoc [1]. Nó cung cấp lệnh:

\addsec{Introduction}

trong đó một tiêu đề được hiển thị một cách thích hợp. \addpart\addchap cũng có sẵn. Các lớp KOMA cung cấp các lệnh đó theo mặc định.

Nếu không muốn dùng gói unnumberedtotoc, bạn phải làm mọi thứ thủ công bằng cách sử dụng \addcontentsline\markright{} (hoặc thậm chí \markboth{}{}).

\section*{Introduction}
\markright{}
\addcontentsline{toc}{section}{Introduction}

Lưu ý rằng nếu sử dụng dấu trang (bookmark) PDF, bạn sẽ cần thêm một phần ảo để các siêu liên kết dẫn đến đúng vị trí trong tài liệu. Lệnh \phantomsection được định nghĩa trong gói hyperref và thường được sử dụng như sau:

\phantomsection
\addcontentsline{toc}{section}{Introduction}
\section*{Introduction}

Đối với các chương, bạn cũng sẽ cần xóa trang (điều này cũng sẽ sửa việc đánh số trang trong ToC):

\clearpage %or \cleardoublepage
\phantomsection
\addcontentsline{toc}{chapter}{List of Figures}
\listoffigures

Phong cách đánh số phần nội dung

[sửa]

Xem Bộ đếm.

Các đoạn văn bản thông thường

[sửa]

Các đoạn văn bản này theo sau tiêu đề các phần. Bạn chỉ cần nhập văn bản và để lại một dòng trống giữa các đoạn văn. Dòng trống với ý nghĩa là "bắt đầu một đoạn mới tại đây": điều đó không có nghĩa là bạn nhận được một dòng trống khi hiển thị văn bản. Để định dạng thụt lề dòng và giãn cách giữa các đoạn văn, hãy tham khảo phần Định dạng đoạn văn.

Mục lục

[sửa]

Tất cả các tiêu đề được đánh số tự động sẽ được nhập vào Mục lục (Table of Contents - ToC) tự động. Bạn không cần phải in Mục lục, nhưng nếu muốn, chỉ cần thêm lệnh \tableofcontents tại điểm bạn muốn in ra (thường là sau Tóm tắt).

Các mục trong Mục lục được lưu lại mỗi khi bạn xử lý tài liệu và được tạo tự động, vì vậy bạn cần biên dịch lại LaTeX một lần nữa để đảm bảo rằng tất cả các tham chiếu số trang Mục lục đều được hiển thị chính xác. Chúng ta đã biết cách sử dụng đối số tùy chọn cho các lệnh phân đoạn để thêm văn bản vào Mục lục, và hơi khác so với văn bản được in trong phần nội dung của tài liệu. Bạn cũng có thể thêm các dòng bổ sung vào Mục lục, để đưa vào các tiêu đề phần bổ sung hoặc không được đánh số.

Các lệnh \listoffigures\listoftables hoạt động theo cách chính xác như \tableofcontents để tự động liệt kê tất cả các bảng và số liệu. Nếu bạn sử dụng chúng, chúng thường đi sau lệnh \tableofcontents. Lệnh \tableofcontents thường chỉ hiển thị các tiêu đề phần được đánh số và chỉ xuống mức được xác định bởi bộ đếm tocdepth, nhưng bạn có thể thêm các mục bổ sung bằng lệnh \addcontentsline. Ví dụ: nếu bạn sử dụng lệnh tiêu đề phần không được đánh số để bắt đầu một đoạn văn bản sơ bộ như Lời nói đầu hoặc Lời nói đầu (Preface), bạn có thể viết:

\subsection*{Preface}
\addcontentsline{toc}{subsection}{Preface}

Thao tác này sẽ định dạng mục nhập Mục lục không được đánh số cho "Lời nói đầu" (Preface) theo kiểu "tiểu mục". Bạn có thể sử dụng cơ chế tương tự để thêm các dòng vào Danh sách Hình hoặc Danh sách Bảng bằng cách thay thế lof hoặc lot cho toc.

Nếu gói hyperref được sử dụng và liên kết không trỏ đến đúng chương, lệnh \phantomsection kết hợp với \Clearpage hoặc \cleardoublepage có thể được sử dụng (xem thêm Nhãn và Tham khảo chéo):

\cleardoublepage
\phantomsection
\addcontentsline{toc}{chapter}{List of Figures}
\listoffigures

Để thay đổi tiêu đề của Mục lục, bạn cần dán lệnh này \renewcommand{\contentsname}{<New table of contents title>} ở phần mở đầu. Có thể thay đổi tên Danh sách Hình (List of Figures - LoF) và Danh sách Bảng (List of Tables - LoT) bằng cách thay thế \contentsname bằng \listfigurename cho LoF và \listtablename cho LoT.

Độ sâu

[sửa]

Mục lục mặc định sẽ liệt kê các tiêu đề từ cấp 3 trở lên. Để thay đổi độ sâu của mục lục hiển thị tự động, có thể khai báo lệnh sau trong phần mở đầu:

\setcounter{tocdepth}{4}

Lệnh trên sẽ làm cho mục lục bao gồm mọi thứ cho đến các đoạn văn. Các cấp độ được xác định ở trên trang này. Lưu ý rằng giải pháp này không cho phép thay đổi độ sâu một cách linh hoạt.

Bạn có thể thay đổi độ sâu của các loại mục/phần (session) cụ thể, điều này có thể hữu ích cho các dấu trang PDF (nếu bạn đang sử dụng gói hyperref):

\makeatletter
\renewcommand*{\toclevel@chapter}{-1} % Put chapter depth at the same level as \part.
\chapter{Epilogue}
\renewcommand*{\toclevel@chapter}{0} % Put chapter depth back to its default value.
\makeatother

Để điều chỉnh cách hiển thị hoặc đánh số của Mục lục, ví dụ nếu phụ lục nên có ít chi tiết hơn, bạn có thể sử dụng gói tocvsec2 (CTAN, doc).

Cấu trúc sách

[sửa]

Lớp LaTeX tiêu chuẩn book tuân theo cùng một bố cục được mô tả ở trên với một số phần bổ sung. Theo mặc định, một cuốn sách sẽ có hai mặt, tức là lề trái và phải sẽ thay đổi theo số trang. Hơn nữa, chương và phần hiện tại sẽ được in ở phần đầu trang.

Việc sử dụng lớp book hầu như không hữu ích nếu bạn không sử dụng các chương.

Ngoài ra, lớp này cung cấp các macro để thay đổi định dạng của một số vị trí trong tài liệu, với một số lời khuyên về cách sử dụng.[2]

\begin{document}
\frontmatter

 % tạo tiêu đề
\maketitle

% Chương giới thiệu
\chapter{Preface} 
% nội dung chương giới thiệu...

\mainmatter
\chapter{First chapter}
% nội dung chương đầu tiên...

\appendix
\chapter{First Appendix}
% nội dung phụ lục...

\backmatter
\chapter{Last note}

\end{document}
  • Các chương tiền đề (frontmatter) sẽ không được đánh số trang, thay vào đó sẽ được in bằng số La Mã. Phần tiền đề không được phép có các phần, vì vậy chúng sẽ được đánh số 0.n vì không có đánh số chương. Kiểm tra chương Bộ đếm để biết cách khắc phục.
  • Các chương chính vẫn hoạt động bình thường. Lệnh đặt lại việc đánh số trang. Số trang sẽ được in bằng chữ số Ả Rập.
  • Macro \appendix có thể được sử dụng để chỉ ra rằng các phần hoặc chương tiếp theo sẽ được đánh số dưới dạng phụ lục. Phụ lục cũng có thể được sử dụng cho lớp bài báo:
\appendix
\section{First Appendix}

Chỉ nên sử dụng macro \appendix một lần cho tất cả các phụ lục.

  • Phần phía sau hoạt động giống như phần tiền đề với cùng một vấn đề với việc đánh số phần.

Theo nguyên tắc chung, bạn nên tránh trộn lẫn thứ tự lệnh. Tuy nhiên, tất cả các lệnh đều là tùy chọn, vì vậy bạn có thể cân nhắc chỉ sử dụng một số lệnh.

Lưu ý rằng nội dung đặc biệt như mục lục được coi là một chương không được đánh số.

Thứ tự mục lục

[sửa]

Đây là một thứ tự các phần mục lục của một cuốn sách thông thường.

Phần đầu sách
  1. Nửa tựa
  2. Trống
  3. Trang tiêu đề
  4. Thông tin (thông báo bản quyền, ISBN, v.v.)
  5. Cống hiến nếu có, khác để trống
  6. Mục lục (bảng nội dung)
  7. Danh sách các số liệu (cũng có thể ở phần cuối sách)
  8. Lời tựa chương
Vấn đề chính
  1. Chủ đề chính
Phụ lục
  1. Một số chương phụ
Phần sau sách
  1. Thư mục
  2. Thuật ngữ / Chỉ mục

Trang đặc biệt

[sửa]

Các bài báo khoa học thường có các trang đặc biệt ở cuối, như chỉ mục, bảng thuật ngữ và thư mục. Vì đây là một chủ đề khá phức tạp nên chúng tôi sẽ cung cấp cho bạn thông tin chi tiết trong phần dành riêng Các trang đặc biệt.

Thư mục (Tham khảo thư loại)

[sửa]

Bất kỳ bài báo nghiên cứu tốt sẽ có một danh sách đầy đủ các tài liệu tham khảo. LaTeX có hai cách để chèn tài liệu tham khảo vào tài liệu:

  • bạn có thể nhúng các tài liệu tham khảo vào chính tài liệu đó. Nó đơn giản hơn nhưng có thể tốn thời gian nếu bạn đang viết nhiều bài báo về các chủ đề tương tự đến mức bạn thường phải trích dẫn cùng một cuốn sách.
  • bạn có thể lưu trữ chúng trong tập tin BibTeX bên ngoài, sau đó liên kết chúng qua một lệnh với tài liệu hiện tại và sử dụng ~kjt/software/latex/showbst.html phong cách BibTeX để xác định cách chúng xuất hiện. Bằng cách này, bạn có thể tạo một cơ sở dữ liệu nhỏ về các tài liệu tham khảo có thể sử dụng và chỉ cần liên kết chúng.

Để tìm hiểu cách thêm thư mục vào tài liệu, hãy xem phần Quản lý Thư mục.

Ghi chú và tham khảo

[sửa]


Trước: Cơ bản Mục lục Tiếp theo: Định dạng Văn bản