Bách khoa toàn thư Lịch sử/Giai cấp

Tủ sách mở Wikibooks

"Giai cấp" là một khái niệm quan trọng trong lịch sử và khoa học xã hội, dùng để mô tả và phân loại các tầng lớp trong xã hội dựa trên năng lực sản xuất và quyền sở hữu tài nguyên. Theo lý thuyết giai cấp, các tầng lớp này sẽ có các mối quan hệ khác nhau về sức mạnh, tiền bạc và địa vị xã hội, tạo nên cấu trúc xã hội phức tạp.

Giai cấp đầu tiên được nhắc đến là giai cấp nô lệ trong các nền văn minh cổ đại, trong đó nô lệ là những người bị bắt làm tù binh hoặc bị mua bán, bị ép làm việc và không có quyền sở hữu bất cứ thứ gì. Tiếp theo đó là giai cấp tư sản, là những người sở hữu tài sản, đặc biệt là tài sản sản xuất như đất đai, máy móc, vật liệu, vốn và lao động của người khác, và đánh giá giá trị của lao động này thông qua giá cả thị trường.

Giai cấp lao động, cũng được gọi là giai cấp vô sản, là tầng lớp không có quyền sở hữu tài sản, phải tìm kiếm việc làm và bán lao động để có thể sống sót. Họ thường phải đối mặt với sự áp đảo của giai cấp tư sản, vì không có sức mạnh kinh tế để đối đầu. Giai cấp trung lưu là tầng lớp ở giữa giữa giai cấp tư sản và lao động, thường có thu nhập và quyền lực vừa phải.

Việc phân loại xã hội theo giai cấp đã có sự phát triển và thay đổi qua các giai đoạn lịch sử khác nhau. Tuy nhiên, dù trong bất kỳ hình thức nào, giai cấp đều tác động đến cấu trúc và phát triển của xã hội, cùng với mối quan hệ giữa các tầng lớp. Giai cấp đã được sử dụng để giải thích các hiện tượng xã hội phức tạp, từ sự bất bình đẳng đến cuộc cách mạng xã hội, và vẫn là một khái niệm có ảnh hưởng sâu sắc đến nền văn hóa và kinh tế của mỗi quốc gia.