Bách khoa toàn thư Lịch sử/Cộng hòa

Tủ sách mở Wikibooks

"Cộng hòa" là một thuật ngữ lịch sử được sử dụng để chỉ một hình thức chính trị trong đó quyền lực được tập trung ở nhân dân. Theo đó, chính phủ và các nhà lãnh đạo được bầu cử bởi người dân, hoặc được đại diện cho ý chí của người dân. Trong một cộng hòa, quyền lực không được thừa hưởng hoặc được giữ bởi một hoàng đế hay một quân chủ, nhưng thay vào đó, quyền lực được chia sẻ và kiểm soát bởi một số nhân vật được bầu cử hoặc được chỉ định bởi người dân.

Cộng hòa phát triển từ các nền văn minh cổ đại như Hy Lạp và La Mã, nơi mà quyền lực thường được chia sẻ giữa các công dân. Tuy nhiên, ý tưởng về cộng hòa đích thực bắt đầu phát triển trong thế kỷ 18 ở châu Âu, trong bối cảnh các cuộc cách mạng đòi hỏi các quyền dân chủ và chống lại quyền lực độc tài của quân chủ.

Cộng hòa đã trở thành một hình thức chính trị phổ biến trên toàn thế giới trong thế kỷ 20, đặc biệt là trong những nước có truyền thống dân chủ như Mỹ, Pháp, Đức và Nhật Bản. Tuy nhiên, sự thành công của một cộng hòa phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm truyền thống lịch sử, văn hóa và nền kinh tế của đất nước.