Bước tới nội dung

Từ điển Phát minh/Bluetooth

Tủ sách mở Wikibooks

Bluetooth là một công nghệ không dây được sử dụng rộng rãi để truyền tải dữ liệu giữa các thiết bị. Bluetooth được phát triển vào những năm 1990 bởi Tập đoàn Ericsson của Thụy Điển và đã trở thành một công nghệ tiêu chuẩn cho các thiết bị không dây.

Các thiết bị như điện thoại di động, máy tính bảng, máy tính và loa có thể được kết nối với nhau thông qua Bluetooth, cho phép chúng truyền tải âm thanh, hình ảnh và dữ liệu khác một cách dễ dàng và nhanh chóng. Bluetooth có thể kết nối hai thiết bị cùng lúc, cho phép người dùng chia sẻ dữ liệu giữa các thiết bị đó.

Một trong những ứng dụng phổ biến của Bluetooth là tai nghe không dây. Với Bluetooth, tai nghe có thể được kết nối với điện thoại di động hoặc máy tính để bàn một cách không dây, cho phép người dùng nghe nhạc hoặc thực hiện cuộc gọi mà không cần phải dùng dây. Điều này mang lại sự thuận tiện và tự do cho người dùng.

Tuy nhiên, như với bất kỳ công nghệ không dây nào, Bluetooth cũng có những hạn chế. Khoảng cách giữa các thiết bị phải được giữ trong giới hạn để đảm bảo tín hiệu Bluetooth có thể được truyền tải. Ngoài ra, tốc độ truyền dữ liệu cũng không bằng với các công nghệ không dây khác như Wi-Fi hay 5G. Tuy nhiên, với sự phát triển liên tục của công nghệ, Bluetooth vẫn là một công nghệ tiên tiến và có ứng dụng rộng rãi trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta.