Từ điển Phát minh/Băng gạc

Tủ sách mở Wikibooks

Băng gạc là một loại vật liệu y tế được sử dụng để bảo vệ và bảo vệ các vết thương, vết cắt hoặc vết bỏng trên cơ thể. Băng gạc có thể được làm từ nhiều loại vật liệu khác nhau, bao gồm vải, nhựa, giấy và cotton.

Băng gạc được sử dụng để bảo vệ các vết thương tránh tiếp xúc với không khí, bụi bẩn hoặc các tác nhân gây nhiễm trùng khác. Nó cũng giúp kiểm soát chảy máu và giảm đau, đồng thời giữ ẩm cho vết thương để hỗ trợ quá trình hồi phục.

Băng gạc có nhiều kích thước và hình dạng khác nhau để phù hợp với nhiều vị trí và loại vết thương khác nhau trên cơ thể. Nó cũng có thể được sử dụng để giữ các phương tiện y tế khác, chẳng hạn như túi đá lạnh hoặc túi nóng, đặt trên các vết thương để giúp giảm đau hoặc viêm.

Các bác sĩ và y tá thường sử dụng băng gạc để bảo vệ các vết thương hoặc trang bị y tế khác khi cần thiết. Ngoài ra, băng gạc cũng có thể được sử dụng trong các hoạt động thể thao để bảo vệ các khớp, cơ và gân.

Từ khi được phát minh vào thế kỷ 19, băng gạc đã trở thành một phần quan trọng của công cụ y tế cơ bản, được sử dụng rộng rãi trong các tình huống y tế và thể thao. Nó là một phát minh đơn giản nhưng vô cùng hữu ích, mang lại lợi ích lớn cho sức khỏe và sự an toàn của con người.