Từ điển Phát minh/Đèn sợi đốt

Tủ sách mở Wikibooks

Đèn sợi đốt (incandescent light bulb) là một phát minh quan trọng của thế kỷ 19 và được coi là một trong những phát minh đóng góp nhiều nhất cho sự phát triển của thế giới hiện đại. Ngày nay, đèn sợi đốt vẫn được sử dụng rộng rãi trong các ứng dụng chiếu sáng trong gia đình và công nghiệp, tuy nhiên, các nghiên cứu mới đã phát triển các công nghệ chiếu sáng thân thiện với môi trường và tiết kiệm năng lượng.

Đèn sợi đốt được phát minh vào năm 1879 bởi nhà phát minh người Mỹ Thomas Edison. Ông đã tìm ra cách để làm sáng ngôi đầu đèn bằng cách chạm một sợi tơ sáng lên bằng cách điện. Khi dòng điện chạy qua sợi tơ, nó sẽ tạo ra nhiệt, làm cho sợi tơ phát ra ánh sáng.

Đèn sợi đốt đầu tiên của Edison có thể tỏa sáng đến 13,5 giờ liên tục và được sử dụng trong các ứng dụng công nghiệp, cũng như trong các căn hộ riêng lẻ. Công nghệ của Edison đã tạo ra một cuộc cách mạng trong ngành chiếu sáng và làm cho nó trở thành một sản phẩm phổ biến trên toàn cầu.

Tuy nhiên, đèn sợi đốt cũng có những hạn chế, bao gồm tiêu tốn năng lượng nhiều hơn các loại đèn khác, đặc biệt là so với các loại đèn LED hiện đại. Nó cũng phát thải nhiều khí thải và có tuổi thọ ngắn hơn so với các loại đèn khác. Vì vậy, các nhà khoa học và kỹ sư đã nghiên cứu và phát triển các loại đèn khác như đèn LED, đèn compact fluorescent (CFL) để giảm thiểu tác động tiêu cực của đèn sợi đốt đến môi trường.