Từ điển Phát minh/Đàn ghita
Đàn guitar hay đàn ghita là một trong những nhạc cụ phổ biến nhất trên thế giới, được sử dụng rộng rãi trong nhiều thể loại âm nhạc, từ pop, rock, jazz đến nhạc dân gian và cổ điển. Được phát minh từ khoảng thế kỷ 16 ở Tây Ban Nha, đàn ghita đã trải qua nhiều thay đổi và cải tiến để trở thành loại nhạc cụ phổ biến như hiện nay.
Đàn ghita gồm có một thân đàn hình chữ nhật và một cần đàn dài. Thân đàn được làm bằng gỗ và có lỗ đàn ở giữa để âm thanh phát ra. Cần đàn được bọc dây đàn và các núm điều chỉnh độ cao của dây đàn được đặt ở đầu cần đàn.
Đàn ghita có thể được chơi bằng cách gảy các dây đàn bằng ngón tay hoặc bằng cái của người chơi, tạo ra âm thanh tùy thuộc vào cách chơi và kỹ thuật của người chơi. Khi dây đàn được gảy, chúng rung lên và phát ra âm thanh, sau đó âm thanh được truyền qua cần đàn và lỗ đàn để phát ra.
Đàn ghita có nhiều loại, từ đàn ghita cổ điển, đàn ghita acoustic đến đàn ghita điện. Đàn ghita cổ điển thường được sử dụng để chơi nhạc cổ điển và nhạc giao hưởng, trong khi đàn ghita acoustic và điện thường được sử dụng trong các thể loại nhạc khác nhau như pop, rock, blues và jazz.
Trong nhiều năm qua, đàn ghita đã trở thành một biểu tượng của âm nhạc và là một trong những nhạc cụ phổ biến nhất trên thế giới. Với âm thanh độc đáo và khả năng chơi được trong nhiều thể loại âm nhạc khác nhau, đàn ghita đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống và giải trí của nhiều người trên khắp thế giới.